TÔI YÊU SÁCH TỪ THỜI THƠ ẤU
( 19-10-2015 - 07:18 AM ) - Lượt xem: 1507
Lòng yêu sách cứ thế lớn dần và tồn tại vững bền mãi để tạo nên nhân cách con người mình; cho đến lúc nghỉ hưu tôi vẫn không rời mắt khỏi những trang sách quý...
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, thế là Câu Lạc Bộ Người Yêu Sách [mang tên] Nguyễn Huy Tưởng đã tròn 4 tuổi. Nhân kỷ niệm Sinh nhật của câu lạc bộ (CLB), tôi chỉ biết phát biểu ngắn gọn thế này: tôi yêu sách nên tôi yêu CLB Người Yêu Sách. Tôi đã yêu sách từ thời thơ ấu, như đoạn Hồi ký dưới đây viết về tình cảm ấy của mình ở tuổi lên 8:
Khi ấy [ năm 1955 -LVQ], tôi đã biết nhóm lửa vo gạo nấu cơm thành thạo, và còn biết nấu một số món ăn nữa, nên cũng đỡ đần việc bếp núc cho má được ít nhiều. Buổi tối, má thường kể chuyện cổ tích hay đọc truyện cho chúng tôi nghe. Truyện đầu tiên mà tôi say mê nghe má đọc là cuốn “Mai Hoa đi học” kể về một bé gái là học sinh lớp 1 ở Liên Xô. Tiếp đó là cuốn “Vichia Malêep ở nhà và ở trường” kể những chuyện rất thú vị về một đôi bạn học sinh lớp 4 ở Liên Xô. Sau khi nghe má đọc, tôi mượn má cuốn sách để tự đọc lấy. Tôi còn được má cho xem cuốn sách giáo khoa lớp 1 của Liên Xô đóng bìa cứng rất đẹp. Sách viết bằng chữ Liên Xô nên tôi không biết đọc, nhưng những hình vẽ rất đẹp với nhiều màu sắc khiến tôi mê mẩn xem hết trang này đến trang khác. Nhờ đó, tôi biết học sinh Liên Xô ăn mặc như thế nào: nam sinh mặc bộ đồng phục màu xám, đội mũ kêpi, đi giày da, đeo thắt lưng ngang bụng trông rất oách; còn nữ sinh cũng mặc đồng phục với váy nâu có yếm trắng phủ ngoài, đi giày có tất cao và tóc thắt bím buộc nơ. Anh em Chương-Quang còn đem khoe một cuốn sách to của Liên Xô nhưng viết tiếng Việt Nam chứa đầy ắp tranh vẽ thiếu nhi và nhiều con vật trong những chuyện rất vui, lại còn hướng dẫn làm trò chơi trong đó, khiến anh em tôi sang nhà chúng nó xem sách mà quên về nhà. Tôi thích nhất bức tranh vẽ một nhóm thiếu nhi xem xinêma, trên màn ảnh trắng có hai đường rạch bằng dao để đút “phim” vào đó rồi dùng tay kéo, khiến các hình vẽ trong “phim” lần lượt hiện lên màn ảnh cho các bạn trong tranh xem. Qua những sách và truyện ấy, tôi hình dung một cuộc sống thần tiên ở đất nước Liên Xô, và thầm ước mai này mình cũng sẽ được sống như vậy. Cũng ở đây, tôi đã được đọc cuốn sách “Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ tịch” của Trần Dân Tiên, và được ngắm chân dung Bác Hồ vẽ bằng bút sắt rất đẹp trong cuốn “Hồ Chủ tịch-Hình ảnh của dân tộc” của Phạm Văn Đồng. Nhờ đó, tôi hình dung Bác Hồ như một nhân vật trong truyện thần thoại, và đã vẽ được hình Bác giống hơn so với trước. [Trích mục 1 Chương Ba hồi ký “Nước chảy dưới chân cầu”].
Lòng yêu sách cứ thế lớn dần và tồn tại vững bền mãi để tạo nên nhân cách con người mình; cho đến lúc nghỉ hưu tôi vẫn không rời mắt khỏi những trang sách quý. Xin kính chúc CLB Người Yêu Sách Nguyễn Huy Tưởng phát triển ngày càng mạnh để đóng góp cho sự nghiệp nâng cao dân trí và đem lại niềm vui sống cho mọi người.
LÊ VINH QUỐC