Ấn tượng để lại sâu sắc nhất với tôi và nhiều bạn văn: Tô Hoài là nhà văn “Sống để viết” cũng là “Viết để sống” như lương tâm và hạnh phúc nghề nghiệp. Không chỉ vì quyền lợi, danh tiếng, mà vì nặng nợ văn chương.
Một câu hỏi rất nghiêm túc được đặt ra: Gần 60 năm hoạt động của mình Hội Nhà văn VN (Hội NVVN) đã làm gì để giữ gìn, bảo vệ, quảng bá, tôn vinh rất nhiều di sản văn chương mà các nhà văn tài năng của nhiều thế hệ đã để lại?
Trung Quốc đã lộ rõ ra là kẻ láng giềng “bất hảo”, vừa ăn cướp vừa la làng! Một mặt tại hiện trường vùng biển Hoàng Sa của Việt Nam, hàng trăm tàu thuyền quân sự, cảnh sát và dân sự của Trung Quốc ngày càng tỏ ra hung hãn ngang nhiên khui dò tài nguyên, vơ vét sản vật, manh động tấn công trực diện tàu thuyền, gây thương tích cho cán bộ chấp pháp và ngư dân Việt Nam. Trong khi người đứng đầu nhà nước ở Bắc Kinh lại giả đui giả điếc cười mím chi trơ tráo nói rằng chẳng có chuyện gì xảy ra cả, biển Đông vẫn ổn định, Trung Quốc luôn kiên định chủ trương “trỗi dậy hòa bình”, cùng lúc tung ra những lời vu vạ điêu toa, biến sân nhà người thành nơi tranh chấp, biến công lộ thành lối ngõ nhà mình!
Đầu thế kỉ 20, tình hình chính trị ở Việt Nam đã có vẻ ổn định, các phong trào văn thân xẹp dần. Đã bớt choáng ngợp trước nền văn minh kĩ trị phương Tây, các nhà Nho tiến bộ trong phong trào Duy tân đưa ra Văn minh tân học sách như một cương lĩnh hoạt động làm “quốc phú dân cường”. Làn sóng “cáo quan đi buôn”, quyết chí làm giàu lan rộng khắp nước. Trong cuộc chấn hưng công nghệ, các hiệp hội buôn bán - sản xuất với sự góp vốn của các nhà Nho ra đời: Quảng Lập Ích, Hồng Tân Hưng, Đông Thành Xương, Đồng Lợi Tế (Hà Nội), Triệu Thương Quán (Vinh), Quảng Nam Hiệp thương Công ty, Phượng Lân Công ty (Quảng Nam), Liên Thành Công ty (Phan Thiết), Nam Đồng Hương (Sài Gòn), Minh Tân Công nghệ xã (Cần Thơ)... Tầng lớp doanh nhân đầu tiên trong lịch sử dân tộc xuất hiện.
Trong bối cảnh chung đó, Bạch Thái Bưởi là một gương mặt tiêu biểu cho sự thành đạt cao nhất, cũng là bi kịch rõ nét nhất của doanh nhân Việt Nam trước Cách mạng Tháng Tám.
Việt Nam có lịch sử lâu đời vào hàng bậc nhất trên thế giới: “Ta đi dưới bốn nghìn năm lịch sử”. Nước ta là một trong những cái nôi lớn của nền văn minh lúa nước, của văn minh trống đồng. Lịch sử hình thành quốc gia đã trải qua biết bao thăng trầm. Tuy nhiên, nổi bật nhất vẫn là một đất nước anh hùng.
Một số tư liệu giúp bạn xác định đường cơ sở; nội thủy; lãnh hải; vùng tiếp giáp lãnh hải; vùng đặc quyền kinh tế; thềm lục địa; đảo, quần đảo. Cùng với đó là các chế độ pháp lý tương ứng. (Gồm 7 phần)
Luật pháp quốc tế quy định rất rõ về việc chiếm hữu và tuyên bố chủ quyền đối với vùng đất, biển đảo.Nhất là công ước LHQ về Luật Biển năm 1982.
Tất cả những hành động thực thi chủ quyền của Pháp nhân danh “An nam” trên quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa diễn ra một cách suôn sẻ, dù muộn màng, không gặp bất cứ ngăn cản nào, bởi chỉ duy có Chính quyền địa phương tỉnh Quảng Đông có ý đồ, có dự án khai thác Tây Sa tức Hoàng Sa của Việt Nam, và muốn chiếm hữu Hoàng Sa vì cho là đất vô chủ. Song, các dự án của chính quyền địa phương đó mới chỉ trên giấy tờ, chính quyền trung ương Trung Quốc chưa mặn mà
Sự thực lịch sử về chủ quyền và những hoàn cảnh lịch sử dẫn đến sự tranh chấp cùng nguyên nhân xâm phạm chủ quyền của Việt Nam đã quá rõ ràng, nên giải pháp phải là “cái gì của César phải trả lại cho César”. Bất kỳ chính quyền nào cũng như bất cứ người Việt Nam nào, dù khác chính kiến, đều coi trọng việc lấy lại Hoàng Sa về với Việt Nam và bảo toàn toàn vẹn Trường Sa. Lịch sử đã chứng minh dù có hàng ngàn năm bị lệ thuộc rồi cũng có ngày với sự kiên cường, bất khuất, cuộc đấu tranh sẽ thành công. - Hàn Nguyên Nguyễn Nhã
Trên thế gian này không dân tộc nào hiểu rõ người hàng xóm Bắc phương như người Nam Việt. Trải mấy ngàn năm giữ nước và dựng nước, người Việt Nam vẫn khắc cốt ghi tâm tội ác diệt chủng kia: “Trúc Nam sơn không ghi hết tội, nước Đông hải không rửa sạch mùi”. Và cũng hơn chục lần nhân dân ta đã “đánh cho chúng biết nước Nam này là có chủ”.
Hầu như từ sau ngày Bác ra đi, đã hình thành một tục lệ tốt đẹp mới, một nếp ứng xử như lẽ sống tự nhiên trong mỗi người dân, mỗi du khách. Đó là đi viếng Lăng Bác ở Hà Nội và thăm bến Nhà Rồng – Bảo tàng Hồ Chí Minh ở Sài Gòn khi có dịp.
Một lần nữa dân tộc ta lại phải đứng lên để bảo vệ vùng biển và lãnh thổ thiêng liêng của mình. Chúng ta tận dụng mọi khả năng để giải quyết vụ này bằng đường lối hòa bình; nhưng nếu bọn xâm lược hung hăng quyết dùng vũ lực, thì chúng ta cũng đủ tinh thần và lực lượng để đáp trả tương xứng. Một trận Điện Biên Phủ trên biển Đông sẽ diệt trừ tận gốc mọi mưu đồ bành trướng ở nơi đây để bảo vệ hòa bình và an ninh khu vực theo công pháp quốc tế.