NGUYỄN HUY TƯỞNG CÒN VỚI THỜI GIAN
VẤN ĐỀ VÀ SỰ KIỆN
HỒ SƠ BÁO CHÍ
GÓC TƯ LIỆU
Hỗ trợ khách hàng
0909 210 761
Hỗ Trợ Online
Mr. Cường

0909 210 761

Thông tin liên hệ
Điện thoại: 0909 210 761
Email: [email protected]
VIDEO CLIP
Liên kết website
Thống kê truy cập

TẾT NHỚ QUÊ

( 15-02-2015 - 11:04 AM ) - Lượt xem: 883

Mỗi lần về quê nhìn hàng mướp lúc lĩu quả, cây chuối ra buồng trái, bông sao nhái, bông hoa tím nở ngày phất phơ trước gió, đường quê sạch đẹp hơn là lòng tôi bồi hồi thương nhớ quê hương đồng nội tha thiết và vui mừng vì anh chị em tôi còn có một quê cha đất tổ để có dịp trở về

Hằng năm cứ gần tháng chạp âm lịch nghe gió chướng thổi đến là  sắp đến Tết, theo lời ba tôi “dự đoán” dù ông đã ở thành phố mấy mươi năm vẫn cảm nhận được. Vậy là ba tôi lo chuẩn bị quà cáp về quê từ ngày 23 âm lịch đưa ông Táo về trời để dự đám giỗ của ông bà Nội tôi, thăm cô chú họ hàng và chỉ trở về thành phố những ngày gần áp Tết. Về quê thăm gốc gác nơi ba tôi chào đời đã trở thành thông lệ cho đến khi ba tôi yếu dần vì tuổi già không đi được mấy năm sau thì mất. Gia đình tôi đã sống ở quê nội mấy năm sau ngày giải phóng, quê ba tôi nghèo lắm, ruộng đất ít nên dù lao động cật lực cũng không sao đủ sống nên đành phải “vui mừng” lìa quê trở về thành phố nơi anh chi em chúng tôi sinh ra để bắt đầu cuộc sống mới không kém phần cay nghiệt để đánh đổi sự trở về. Lại gần 20 năm trôi qua, gia đình tôi đã ổn định chỗ sinh sống thì hai đấng sinh thành lần lượt qua đời, để lại sự tiếc thương cho con cái vì cha mẹ tôi  chưa hưởng được nhiều hạnh phúc cảnh đoàn viên, không còn lầm lụi bần hàn ở chốn quê nhà.

Ở thành thị hoa lệ nhưng khói bụi, thi thoảng anh chị em tôi vẫn nhắc những kỷ niệm lúc theo cha mẹ “hồi hương”. Ai cũng nhớ những “năm tháng không thể nào quên” như đồng ruộng ngày đó tuy năng suất không cao vì chỉ làm một vụ nhưng hạt gạo dẻo thơm, con rạch còn câu được con cá, con tôm, không khí trong lành. Đặc biệt cây chuối trồng trên đất gò cho trái ruột đỏ hồng, khi chín cây ăn ngon tuyệt vời, nói chi đến chin rục nấu chè chuối với khoai mì thì ăn chè “bằng tô” vì ngày đó thiếu glucose nên làm lao động mau mệt do đó cần bổ sung chất đường để có sức dẻo dai. Rồi cũng phải thích nghi dần với cuộc sống mới ở nhà quê, ba và mấy anh chị em tôi cố gắng làm lụng nhưng cuộc sống vẫn thiếu trước hụt sau. Nhà cửa tuyềnh toàng nhưng ba tôi cũng trồng được vài hàng chuối và trồng những bông hoa đồng nội trước cửa nhà như vạn thọ trồng chưng tết, hoa sao nhái vàng tươi và hoa nở ngày màu tím rực đong đưa theo gió. Tết đến có vài đòn bánh tét nhưn mỡ, thịt kho hột vịt gọi là dù ngày đó kiếm ăn không dễ, vậy là cả gia đình xúm xít bên nồi cơm, giao thừa nghe tiếng gà gáy. Mỗi lần đi học xa có dịp về nhà nhìn hàng bông trước ngõ, mắt tôi cay cay, thầm nhủ đây quê nhà dù xiết bao khổ đau vì thiếu ăn thiếu mặc. Ngày đó mỗi lúc chiều xuống, ăn cơm xong tầm 5h chiều, mấy anh chị em bắc ghế ra ngồi trước nhà, đôi mắt luôn hướng về thành phố Sài Gòn thân yêu và mơ ước một ngày trở về! Và chúng tôi đã trở về thật sau sáu năm nấn ná ở quê nội với bao nhiêu kỷ niệm vui buồn và  ký ức đầy đủ những cung bậc làm anh chị em tôi có khi cười nắc nẻ, có khi nhỏ lệ vì có cảm tưởng bước đường cùng.

Giữ gìn truyền thống gia đình, tôi và các anh chị em giờ đây vẫn thay phiên về quê nội hàng năm để thăm viếng mộ phần cha mẹ tôi, gần gũi với họ hàng hơn dù gia đình tôi đã trở lại là người thành phố. Mỗi lần về quê nhìn hàng mướp lúc lĩu quả, cây chuối ra buồng trái, bông sao nhái, bông hoa tím nở ngày phất phơ trước gió, đường quê sạch đẹp hơn  là lòng tôi bồi hồi thương nhớ quê hương đồng nội tha thiết và vui mừng vì anh chị em tôi còn có một quê cha đất tổ để  có  dịp trở về ./.

PHƯƠNG DUNG

Các Bài viết khác