NGUYỄN HUY TƯỞNG CÒN VỚI THỜI GIAN
VẤN ĐỀ VÀ SỰ KIỆN
HỒ SƠ BÁO CHÍ
GÓC TƯ LIỆU
Hỗ trợ khách hàng
0909 210 761
Hỗ Trợ Online
Mr. Cường

0909 210 761

Thông tin liên hệ
Điện thoại: 0909 210 761
Email: [email protected]
VIDEO CLIP
Liên kết website
Thống kê truy cập

NHÀ VUA QUẠ BẦU

( 19-07-2016 - 08:59 PM ) - Lượt xem: 979

Lại đến lần bầu cử thường kỳ. Đàn quạ bay lượn trên không trung, trông to kếch xù như những con bò mộng. Tiếng kêu ầm ĩ của chúng có thể làm cho mọi người điếc tai. Lần này, để trả ơn nhà vua, cả bầy quạ cùng một lúc bay ào ào tới chỗ nhà vua và tuôn lòng biết ơn của chúng xuống đỉnh đầu nhà vua.

Ngày xưa ở một nước nọ có một anh chàng nghèo rớt mồng tơi, nhưng rất tốt bụng. Anh ta chỉ có một điều mong muốn duy nhất là làm điều thiện cho mọi người. Muốn thì anh ta rất muốn, có điều không biết nên làm việc đó như thế nào.

-  Chà, nếu như tôi có khả năng thì tôi chỉ làm điều thiện cho mọi người mà thôi.- anh ta buồn rầu nói.

Những người nghe được câu nói ấy bèn hỏi anh ta:

- Thôi được, thế anh sẽ làm điều thiện bằng cách nào?

- Tôi sẽ làm điều thiện cho từng người một, miễn là có điều kiện. Lúc ấy tôi khắc biết phải xử sự như thế nào.

Một hôm anh ta đang ngồi trên đỉnh núi, miệng lẩm bẩm: “Giá như đức Ala của tôi phù hộ tôi thì tôi có thể làm điều thiện cho mọi người”, bỗng có một lữ khách từ phía sau đi tới.

- Chào con!- Lữ khách lên tiếng.

Anh chàng muốn làm điều thiện cho mọi người quay đầu lại và nhìn thấy một ông lão râu dài đến rốn.

- Xin kính chào cụ.

- Con đang lẩm bẩm một mình điều gì thế, con cầu xin đức Ala chuyện gì?

Anh chàng nọ bèn dốc bầu tâm sự và kể cho ông lão biết việc anh ta khao khát muốn làm điều thiện cho mọi người đến nhường nào.

Ông già tóc bạc cố giảng giải cho anh ta:

- Có rất nhiều người cũng mong muốn làm điều thiện như con. Nhưng nếu con biết rằng việc này phải trả một giá như thế nào thì chắc lúc ấy con sẽ không hăng hái như thế nữa. Làm điều thiện cho mọi người khó hơn làm điều ác rất nhiều. Từ thưở khai thiên lập địa đến nay, chỉ có rất ít người làm được việc đó mà thôi.

Nhưng anh chàng nọ không chịu nghe và cãi lại:

- Thưa đúng là như vậy, song con không giống những người khác. Chỉ cần con trở thành một người có thế lực là con sẽ trừ diệt được cái ác trên thế gian này. Sẽ không có ai bị đói khát nữa. Những kẻ nghèo khó rách rưới sẽ không còn. Không còn những chuyện xích mích bất hòa. Con sẽ lập lại trật tự ở khắp mọi nơi.

- Con mong muốn quá nhiều, - ông lão tóc bạc đáp, - thế nhưng làm tất cả những chuyện đó như thế nào thì con lại không biết. Trước con đã có nhiều người như thế. Con chẳng phải là người đầu tiên không biết cách thực hiện những điều mong muốn.

- Con không hiểu nổi, - anh chàng nhún vai, - đem lại hạnh phúc cho mọi người thì dễ như bỡn.

-  Thôi được, nếu con tha thiết làm điều thiện, - ông lão nói, - thì con đừng loanh quoanh ở những vùng này. Con hãy đi ngao du khắp chốn và sẽ có lúc con đến được nơi thỏa lòng mong ước.

Anh chàng muốn làm điều thiện nghe ông lão nói xong liền chuẩn bị khăn gói lên đường. Anh ta đi chu du nhiều năm tháng và đến đâu anh ta cũng giãi bày nguyện vọng đang nung nấu trong lòng.

Một bữa nọ, anh ta đi suốt ngày đêm. Đến rạng sáng ở phía chân trời hiện ra một thành phố xinh xắn, bốn bề được bao bọc bằng những bức tường thành. Anh đi tìm cổng thành và vào được bên trong. Đến gần quảng trường của thành phố, anh ta sững người ra vì ngạc nhiên. Mà làm sao không ngạc nhiên được. Quảng trường đầy ắp dân chúng. Dễ có đến mấy chục vạn người. Một biển người mênh mông.

Anh cố len vào giữa đám đông. Tất cả mọi người đều đang gào lên với những lời giống nhau. Anh ta lắng nghe và phân biệt những lời lẽ như sau:

- Hỡi đồng bào, tôi muốn làm điều thiện cho các người. Các người hãy khuyên bảo lũ quạ để chúng bầu tôi làm vua, đưa tôi lên ngôi vua. Rồi các người sẽ thấy tôi làm cho tất cả các người được hạnh phúc. Nước hoa quả sẽ chảy trong những con sông của thành phố này, mặt đường sẽ được lát vàng. Xi rô từ trên trời trút xuống thay cho mưa. Một tay các người sẽ nhúng trong bơ, còn tay kia trong mật ong. Ngày nào các người cũng được ăn thỏa thích bánh ngọt, bánh nướng. Các người sẽ sống trong cảnh thanh bình đến mức phát ngán lên. Hỡi đồng bào thân mến, xin đồng bào hãy bảo lũ quạ bầu tôi làm vua!

Nghe xong những lời ấy, chàng bộ hành của chúng ta đâm hoang mang, bối rối. Anh ta nhìn sang người đứng cạnh thì thấy đó chính là ông lão râu bạc dài chấm rốn mà anh ta đã gặp trên đỉnh núi cách đây nhiều năm.

- Xin chào cụ,- anh ta nói.

- Chào con,- ông lão tóc bạc đáp.

- Con thấy rằng trong thành phố này, tất cả mọi người đều mong muốn một điều như nhau. Tại sao họ lại gào lên như vậy?

Ông lão đáng kính giải thích:

- Mỗi người đều cho rằng chỉ riêng mình mới có thể làm điều thiện mà thôi, nhưng làm điều thiện như thế nào thì không ai biết, bởi vậy...

- Những người này lúc nào cũng gào lên à?

- Không, chỉ trong một lúc bầu cử thôi. Ở đây cứ mỗi năm lại bầu một lần, và người nào cũng muốn mình trúng cử.

- Tại sao thế?

- Tại vì người nào cũng cho rằng chỉ mình mới có thể làm điều thiện được. Tất cả mọi người đều muốn làm điều đó. Và chẳng ai muốn làm điều ác cả.

- Thế ở đây họ bầu ai?

- Bầu vua. Nước này rất đặc biệt. Ở dây quyền lực không luân chuyển theo kiểu cha truyền con nối như ở nơi khác.

- Thôi được, nhưng tại sao mọi người đều gào to “Quạ, quạ”?

- Bởi vì nhà vua ở nước này do quạ bầu.

Và lúc đó bỗng mọi vật chung quanh tối sầm lại. Một đàn quạ xuất hiện trên bầu trời và che lấp mất mặt trời. Khi đàn quạ bay liệng trên đầu mọi người và kêu “Quạ!...Quạ” thì mọi người cầu xin chúng:

- Anh quạ ơi, anh quạ ơi! Hãy vì chúa mà bầu tôi!

Trong lúc đàn quạ bay lượn và kêu rầm rĩ thì có một con quạ lớn tách khỏi đàn, sà thấp xuống, lượn vòng ở phía trên anh chàng đi ngao du khắp thế gian để mong làm điều thiện cho mọi người, rồi ỉa lên đầu anh một bãi và bay vọt lên.

Hàng nghìn người đứng chật quảng trường liền kêu ầm lên:

- Ông đã trở thành vua được một phần ba.

Anh chàng không hiểu như thế là thế nào bèn hỏi ông lão đứng cạnh:

- Điều đó có ý nghĩa gì và chuyện gì đã xảy ra, thưa cụ?

- Ở đây người ta bầu vua như vậy đấy, - ông lão giải thích cho anh ta, - Nếu như con quạ ba  lần ỉa lên đầu cùng một người[1] thì người đó trở thành vua. Như vậy là bây giờ con đã được bầu một phần ba. Con hãy khấn đức tối cao cho con quạ lại chọn đúng đầu của con.

   Ông lão chưa kịp nói xong, con quạ lại lượn trên đầu anh ta và ỉa một bãi thứ hai.

   Những người đứng trên quảng trường kêu lên:

   - Ông đã trở thành vua hai phần ba.

   Và để cho lần thứ ba không xảy ra chuyện đó nữa, mọi người liền bỏ hết khăn, mũ ra và gào lên:

   - Anh quạ ơi, chị quạ ơi, hãy thả xuống đầu tôi!

   Nhưng quạ không chấp nhận những lời cầu khẩn đó. Lần thứ ba nó lại chọn đúng cái đầu anh chàng khách vãng lai nọ.

   Không còn cách nào khác, những người nước đó đành phải thừa nhận anh ta làm vua, họ xúm đến công kênh anh ta để rước vào cung điện.

Sau khi trở thành nhà vua, anh chàng không quên những con quạ mà nhờ chúng anh ta đã được lên ngôi trị vì thiên hạ. Anh ta ra lệnh hủy bỏ tất cả bù nhìn trong các vườn tược. Những ai ném đá vào quạ, hoặc dọa nạt quạ đều bị đưa ra tòa và bị trừng trị. Nhưng anh ta không dừng lại ở đó. Anh ta ra lệnh cho mỗi nhà hàng ngày phải ném cho quạ một nắm thóc.

Dân chúng bắt đầu kêu ca, nhưng nhà vua không nhìn thấy gì ngoài những con quạ. Một năm đã trôi qua như vậy. Lần bầu cử mới đã tới.

Mọi người dân trong nước lại tụ tập trên quảng trường thành phố. Và mọi người lại cầu xin đàn quạ. Vẫn như trước kia, mọi người nói lên nguyện vọng của mình là muốn làm điều thiện cho nhân loại. Một đàn quạ bay đến. Và như lần trước, một tấm màn đen lại che kín bầu trời. Không trung rung lên bởi tiếng quạ kêu. Nếu như trước đây nhà vua được chọn lựa bởi một con quạ, thì năm nay, để tỏ lòng cảm ơn nhà vua vì lòng tốt đối với họ hàng nhà quạ, cả một chục con quạ cùng một lúc tiến hành nghi lễ bầu cử. Được làm vua một nhiệm kỳ nữa, anh ta cố gắng không quên lòng tốt của lũ quạ; vua bèn xuống chiếu bắt mỗi nhà phải nuôi hai mươi con quạ. Để chăm sóc cho quạ khỏi bị giá rét, vua truyền xây dựng những tổ quạ. Nhờ sự chăm sóc chu đáo như vậy nên đàn quạ béo lên trông thấy, mỗi con to bằng con gà tây.

Thấm thoát đã đến kỳ bầu cử mới. Dân chúng không ưa thích nhà vua và tỏ rõ sự bất bình nhưng biết làm thế nào được. Lần bầu cử này, một trăm con quạ, mỗi con to bằng con gà tây, lại cứ nhằm đầu nhà vua cũ mà làm thủ tục lựa chọn.

Sau khi được làm nhà vua lần thứ ba, anh ta bèn ban bố sắc lệnh như sau:

“ Không một con quạ nào được có chấy rận trên mình. Ta ra lệnh hãy làm vệ sinh cho quạ, phải bắt bằng hết loài ăn bám khốn khiếp. Chân quạ phải được lau chùi cho bóng lộng, đít quạ phải được bôi mỡ.”

Việc chăm sóc được thực hiện và bây giờ những con quạ không còn là quạ nữa là cả một bầy cừu. Cứ mỗi ngày chúng sinh sôi nảy nở. Rồi đến lúc thành phố không chứa xuể chúng nữa.

Lại đến kỳ bầu vua mới, lần này, để tri ân nhà vua, năm trăm con quạ bĩnh lên đầu vị ân nhân của chúng đúng ba lần.

Nhà vua, để đáp lại lòng hảo tâm đó, đã ra lệnh cho dân chúng phải nhường nhà cửa cho lũ quạ rồi đi lên núi mà sống. Bầy quạ được chăm sóc đã to bằng những con bò.

Lại đến lần bầu cử thường kỳ. Đàn quạ bay lượn trên không trung, trông to kếch xù như những con bò mộng. Tiếng kêu ầm ĩ của chúng có thể làm cho mọi người điếc tai. Lần này, để trả ơn nhà vua, cả bầy quạ cùng một lúc bay ào ào tới chỗ nhà vua và tuôn lòng biết ơn của chúng xuống đỉnh đầu nhà vua.

Khi mọi người đi đến chỗ nhà vua vừa mới được bầu lại để rước ông ta về cung điện thì họ nhìn thấy... lù lù một núi phân quạ. Còn nhà vua thì nằm ở phía dưới đống phân khổng lồ và bị đè chết thẳng cẳng.

AZIT NESIN

   (Nhà văn Thổ Nhĩ Kỳ)

 

Lê Sơn dịch



[1] Ở vùng Cận Đông có một mô típ truyện cổ tích được phổ biến như sau: người nào được “con chim hạnh phúc” đậu lên đầu thì sẽ làm vua.

Các Bài viết khác