NGUYỄN HUY TƯỞNG CÒN VỚI THỜI GIAN
VẤN ĐỀ VÀ SỰ KIỆN
HỒ SƠ BÁO CHÍ
GÓC TƯ LIỆU
Hỗ trợ khách hàng
0909 210 761
Hỗ Trợ Online
Mr. Cường

0909 210 761

Thông tin liên hệ
Điện thoại: 0909 210 761
Email: [email protected]
VIDEO CLIP
Liên kết website
Thống kê truy cập

TRANG VĂN CLB
Uất hận dâng trào thành nộ khí xung thiên, tôi trút giận vào cái kỷ vật của mối tình suốt 5 năm trời bằng cách xé tan tành tất cả các trang sách chứa đựng những mẫu thêu trong đó, từ trang đầu đến trang cuối, xé tan cả lá thư cuối cùng của mình, rồi nhét cả đống giấy vụn ấy vào túi để trả lại cho Thiên Hương.
Điều đáng ngạc nhiên là tôi, một đoàn viên ngoài đảng, lại được mời dự Đại hội cùng các đảng viên trong chi bộ. Mấy hôm sau, khi có đồng chí đưa môt bản mẫu Lý lịch và bảo tôi khai vào đó để nộp cho chi bộ, tôi mới biết rằng mình đã được công nhận là “cảm tình đảng”, nên được mời dự đại hội để làm quen với sinh hoạt Đảng
Dễ ợt - Hắn đáp và nhếch mép cười. Cả lớp ồn ào hẳn lên. Những khẩu súng cao su hướng vào tôi bỗng được hạ xuống và cả bọn lúc này chăm chú theo dõi thủ lĩnh đang giương súng nhằm vào con nhặng xanh
Sau ngày lễ Quốc Khánh vui vẻ, một ngày mới bắt đầu với bầu trời đầy mây và mưa tầm tã trút xuống từng đợt. Chiều hôm đó, mọi người hết sức bất ngờ khi Đài phát thanh Tiếng nói Việt Nam truyền đi một bản tin đặc biệt: vào lúc 9 giờ 47 phút ngày 3-9-1969 Chủ tịch Hồ Chí Minh đã vĩnh biệt chúng ta! Bài “Hồn tử sĩ” trầm mặc u buồn của Lưu Hữu Phước được cất lên để mặc niệm Bác
Nhưng nhân vật nổi tiếng nhất trong tỉnh khi đó khiến tôi muốn tìm hiểu là đồng chí Kim Ngọc-Bí thư Tỉnh ủy. Đưa đường lối “khoán hộ” từ Vĩnh Phúc (cũ) sang đất Phú Thọ (cũ), ông đã nâng cao năng suất lao động của các HTX nông nghiệp trên toàn tỉnh Vĩnh Phú (có lẽ nhờ đó mà tiêu chuẩn lương thực-thực phẩm ở Việt Trì luôn được bảo đảm đầy đủ). Nhưng rồi đường lối đó đã bị Trung ương phê phán; buộc Kim Ngọc phải viết kiểm điểm thừa nhận sai lầm, để rồi bị tước quyền chỉ đạo theo đường lối của mình .
Đến thăm ba má tôi trong dịp Tết này, Thiên Hương đã trở nên tự nhiên vui vẻ hơn tâm trạng của nàng trong dịp này năm ngoái. Chắc rằng nàng đã yên tâm về người yêu cũ của mình trên chiến trường phía Nam. Má tôi cùng nàng vừa nấu nướng cơm nước vừa trò chuyện rất thân tình. Má còn hướng dẫn Hương cách làm lòng gà sao cho sạch sẽ mà không phải bỏ phí những đoạn ruột già rất ngon. Sau bữa ăn, ba má gửi mấy món quà nhờ Hương mang về biếu bố mẹ ở nhà và dặn rằng: “Khi nào thuận tiện, hai bác sẽ đến thăm bố mẹ cháu tại nhà!”.
Tôi đang phân vân chưa hiểu anh Phi chế tạo bơm này bằng cách nào, thì anh Minh ghé vào tai tôi thì thầm: “Đừng nghe nó nói. Áp suất ống bơm chỉ tập trung vào một chỗ, nếu dùng hai vòi thì phải chia đôi áp suất, bơm thế quái nào đươc!”. Anh Minh nói đúng! Do vậy, tôi hiểu vì sao anh Phi lại phải dặn chúng tôi “đừng tỏ vẻ ngạc nhiên gì cả” khi nghe mình nói.
Chiến tranh mà! Biết thế nào mà tính trước được. Con nghĩ chỉ khổ những người đàn bà, con gái như bu, như bà Thiều, như con, như chị Hiền, thậm chí cả chị Liên ở phía bên kia, trong Sài Gòn nữa.
(Ký ức của một người Sài Gòn về ngày 30-04-1975)
Mọi người chạy lại thì tim Thiệp đã ngừng đập. Chuyện của Thiệp là thế. Con xin thành thật nói lại với bà. Xin bà hãy thương anh Thiệp. Anh ấy là một người rất tốt, một người hùng của chúng con! Anh ấy đã làm cho cuộc hành quân ấy phải hoãn lại.
Chị giết con tôi! Nhưng thôi chuyện đó ta tính sau. Bây giờ tôi muốn nói với chị điều này. Tôi nghi ngờ cái chết của con tôi lắm, đọc những dòng chữ kia và nghe những chuyện chị đã kể, tôi hiểu lòng nó. Nó không thể nào chết nhục nhã như thế được. Không thể nào! Hẳn các người đã giấu tôi điều gì. Đúng là các người giấu tôi. Trời ơi, Thiệp ơi….
Nhưng rồi trưa hôm ấy, do nhớ các cháu quá, cậu đã đóng cửa tiệm rồi lội bộ về nhà. Ai ngờ vừa mới đi được vài bước thì xe quân cảnh ập đến. Thế là chúng bắt cậu đi luôn. Hu…hu…
« 2 3 4 5 6 »