NGUYỄN HUY TƯỞNG CÒN VỚI THỜI GIAN
VẤN ĐỀ VÀ SỰ KIỆN
HỒ SƠ BÁO CHÍ
GÓC TƯ LIỆU
Hỗ trợ khách hàng
0909 210 761
Hỗ Trợ Online
Mr. Cường

0909 210 761

Thông tin liên hệ
Điện thoại: 0909 210 761
Email: [email protected]
VIDEO CLIP
Liên kết website
Thống kê truy cập

NHÀ VĂN VÀ TÁC PHẨM » Văn Học Việt Nam
Trong gian nhà khách ven rừng, đôi bạn Quan và Quì nằm kề bên nhau trên hai cái giường đơn nói chuyện. Bàn bạc về công việc xong lại hồi tưởng những ngày còn sinh viên chặt tre đốn gỗ làm nhà sơ tán, trong rừng xứ Lạng. Hàng tháng không có rau xanh, cơm ăn với mắm tôm trưng, họ phải lần mò vào rừng hái rau tàu bay, rau đắng để ăn thay rau tươi
Mắt Đăng ánh lên vẻ tinh quái liếc nhìn Hoan rồi Phúc và mỉm cười, nụ cười gian xảo thường thấy. Đăng tự hỏi : cặp anh em tội lỗi này là thế nào đây ? Mắt anh hau háu nhìn Phúc làm chị ngượng quay mặt đi
Tội gì ông Vĩnh không phân phát tài lộc cho những người tốt xung quanh ông. Hơn nữa tiền ấy là của Nhà nước ông Vĩnh chỉ làm cho nó hợp lý, không ai khiển trách ông, sau này họ sẽ thành thân cận của ông. Ông Vĩnh đã từng trông thấy vị tiền nhiệm gần nhà ông. Khi đương chức thì người ra kẻ vào nườm nượp, cầu cạnh, nhờ cậy, lúc về hưu hôm trước hôm sau chả có ai đến chơi, không có một người bạn hay người đồng sự nào tới thăm.
Cái không tưởng là cào bằng sự giàu nghèo, cung cách này rồi người giàu cứ giàu, kẻ nghèo tiếp tục nghèo. Mục đích mới của cách mạng phải kìm hãm giảm bớt sự chênh lệch quá lớn của hai lớp người trong xã hội ta. Thế hệ cậu sau cậu phải làm điều này.
Khi muốn trù ai thì chỉ cần một câu nhận xét vô thưởng vô phạt: “Tư tưởng có vấn đề” hay “cần xem lại lý lịch” là cá nhân ấy hãy tạm dừng tại đây chờ thẩm tra. Còn có vấn đề gì hay không, phải xem lại điều gì trong lý lịch thì chẳng ai rõ đến lúc nào nó kết thúc.
Vợ sỹ quan ngụy vừa đẹp vừa lẳng lơ dễ sợ. Tránh động chạm nỗi đau của Năm Hòa anh nhìn ra bên đường ngắm cảnh phố xá. Năm Hòa lái xe ngoặt vào một khu phố nhỏ đông đúc hàng ăn người Tàu, bảng quảng cáo toàn bằng tiếng Trung Hoa
Về chỗ ngồi, mấy ngón tay Hoan vẫn còn cảm giác là lạ. Tiếng vỗ tay tán thưởng lốp bốp. Quì rút bông hoa đồng tiền trên bàn và rót cốc bia đầy sủi bọt, hoa anh đưa cô ca sỹ, bia đưa anh nhạc công. Cả bọn lại vỗ tay tán thưởng. Hai con người khốn khổ lại cúi gập người chào trước khi sang phòng khác.
Vừa khóc, Thu Thủy vừa quằn quại lăn lộn trên cái ghế dài, tóc xổ rũ rượi, thiểu não. Họ khóc lóc, than thở đến khi ông Lâm thể hiện lòng gương mẫu cuối cùng trong nước mắt, bê cái tivi ra mạn tàu lăn xuống biển thì mọi người hiểu mình phải làm gì!
Nhà văn Xuân Hồng tên thật là Nguyễn Xuân Hồng sinh năm 1938 tại Hải Phòng. Ông viết văn khá sớm, năm 1961 ông đã được giải cuộc thi Bút ký của báo Văn nghệ - Hộ Nhà văn Việt Nam và ông cũng là người thuộc khoá đầu tiên của Trại viết văn Hội nhà văn VN. Năm 1964 ông tham gia thành lập Hội Văn nghệ tp Hải Phòng và trở thành thành viên sáng lập. Năm 1971 ông tốt nghiệp ĐH Bách khoa HN ngành Điện khí hoá. Hiện nay ông sống ở tp.HCM. Ông có những tác phẩm chính: - Chiều dài ảo vọng, tiểu thuyết, NXB Văn Học 2009 - Khát vọng, tiểu thuyết, NXB Văn Học 2010 - Mây rừng xứ Lạng, truyện, NXB Văn Học 2012 - Trong lốc xoáy vàng, tiểu thuyết, NXB Hồng Đức 2013 - Giữa hai chiều săn đuổi, tiểu thuyết, NXB Hồng Đức 2020 Từ 24/7/2020 Chúng tôi giới thiệu đến độc giả tác phẩm "Chiều dài ảo vọng" của ông.
Tiếng đọc thơ Chúc Tết vừa dứt, tiếng dàn hợp xướng của Đài phát thanh Tiếng nói Việt Nam vang lên hùng tráng như rung động cả không trung: “ Ôi, tổ quốc giang sơn hùng vĩ/ Đất anh hùng của thế kỷ 20/ Hãy kiêu hãnh trên tuyến đầu chống Mỹ/ Có Miền Nam anh dũng tuyệt vời!”…
Thơ Hoàng Minh Tường
Thưa Cha Alexandre des Rhodes, người Việt Nam chúng tôi không bao giờ quên những người tạo lập công đức và kiến tạo văn hóa, những Hai Bà Trưng, Ngô Quyền , Trần Hưng Đạo, Nguyễn Trãi, Nguyễn Du... Và cả Ngài nữa. Ngài đã trở thành một người Việt viết hoa. Ngài đã tạo dựng Công đức, kiến lập Văn hóa với nước Việt.
« 1 2 3 »