Huy Cận là nhà thơ đồng nghĩa với nhà sáng tạo ngôn từ nghệ thuật. Ông luôn miệt mài, đam mê tìm tòi, đổi mới như một động lực mãnh liệt suốt một đời. Ông còn sáng tạo đường thơ độc đáo để đi vào con đường lớn của thơ ca, sáng tạo trên từng vần điệu, con chữ như nét chạm khắc nghệ thuật.
“Cái Đẹp cứu rỗi con người” (Fyodor Mikhailovich Dostoevsky – “Thằng ngốc”, 1868),
Dường như những chất nhựa huyền bí từng nuôi dưỡng tác phẩm của ông được ông khai thác ngay tại chỗ và nó đã cạn kiệt khi ông rời khỏi mảnh đất quê hương “Không sao viết được, Nikolai Nikolaevich ạ, hoặc viết ra với nỗi cơ cực vô cùng. Có chuyện gì vậy – tôi không thể hiểu nổi.
Dostoevsky yêu con người bằng một tình yêu chưa từng thấy trong văn học thế giới trước ông. Một tình yêu thường trực, tha thiết, nồng cháy, đồng nhất với sự tôn thờ. Nhưng tình yêu ấy lại không hề dẫn đến lí tưởng hóa con người, đến việc nhắm mắt làm lơ trước sự bất toàn, tội lỗi của con người.
“Nếu ông là Con Thiên Chúa thì hãy truyền cho hòn đá này hoá thành bánh đi!”
Nhưng Đức Jesus đáp lại: “Đã có lời chép rằng, người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh”.
Kinh Thánh Tân Ước (Lc 4, 3-4)
Những khám phá thẩm mĩ của Dostoevsky không phải bắt nguồn từ sự quan sát lạnh lùng, hờ hững trước cuộc sống mà nảy sinh từ cội nguồn của cảm hứng sáng tạo, từ khát vọng cháy bỏng muốn tìm hiểu thế giới, tìm hiểu con người, tìm hiểu Chúa…, cả đến “những chi tiết vụn vặt của cuộc sống đang chảy trôi”
Như mọi nhà hiện thực khác, Dostoevsky luôn vươn tới sự tái tạo chân thực cuộc sống. Những chi tiết hiện thực, những cảm xúc sống động luôn quý giá đối với nhà văn. Và cũng như mọi nhà văn lớn, ông nhìn thấy bản chất chủ nghĩa hiện thực là ở sự điển hình hóa, khái quát hóa các sự kiện.
“Khó tìm thấy ở bất cứ quốc gia nào, trong giai đoạn tiếp xúc ban đầu, có được một thành phần độc giả rộng rãi, mang tính đại chúng dành cho Dostoievsky. Việt Nam không ngoại lệ.
Bùi Hiển khi hướng ngoại , khi hướng nội nhưng phân tích tâm lý thì sâu sắc.”Người chồng” toát lên một dòng ý thức trăn trở. “Kỷ niệm người con đã đi xa” làm ấm lòng người đọc, tỏa ra một tấm lòng trong sáng nhân hậu
“Bùi Hiển là tinh hoa của vùng đất giàu truyền thống yêu nước và hiếu học, là hiện thân đẹp đẽ cuả một trí thức kiểu mới đã đem hết tài năng và tâm huyết nhằm “đánh thức cái lương tri, thiên lương sẵn có ở mỗi con người””.
Nhân dịp Tiểu Đoàn 303 được phong danh hiệu Đơn vị Anh hùng Lực lượng Vũ trang Nhân dân năm 2015, chúng tôi cho đăng bài “Tiểu đoàn 303” (Bataillon 303) của tướng Raymond Boissau, nguyên sĩ quan quân đội Pháp trong Chiến tranh Đông dương, nguyên Giám đốc Bảo tàng Lịch sử Quân sự Paris. Dựa trên nguyên bản tiếng Pháp đăng trong Tạp chí Revue des Armées số 174, năm 1989, trang 36-57, bản dịch tiếng Việt được đăng trong mục “Kể chuyện quê hương” của Nội san HỒN QUÊ HƯƠNG-Số 1.
Lý Văn Sâm là một nhà văn đặc biệt. Ông ở giữa những nhà văn viết truyện tranh đấu mà không nhập hẳn vào môi trường đó, bối cảnh của truyện ông đi về hai hướng nhưng ở đâu cũng vẫn là người mực thước, nhẹ nhàng, sự kiện không quá đáng. Ông có lối nhìn, cách tả hé mở cánh cửa vấn đề để người đọc giải quyết và tìm kết luận.