NGUYỄN HUY TƯỞNG CÒN VỚI THỜI GIAN
VẤN ĐỀ VÀ SỰ KIỆN
HỒ SƠ BÁO CHÍ
GÓC TƯ LIỆU
Hỗ trợ khách hàng
0909 210 761
Hỗ Trợ Online
Mr. Cường

0909 210 761

Thông tin liên hệ
Điện thoại: 0909 210 761
Email: [email protected]
VIDEO CLIP
Liên kết website
Thống kê truy cập

KỶ NIỆM VỚI BÁC NGUYÊN HỒNG Ở TRƯỜNG VIẾT VĂN

( 01-12-2018 - 06:17 PM ) - Lượt xem: 646

Chúng tôi được học tập với những tên tuổi mà chúng tôi quen thuộc từ nhỏ : Nguyễn Tuân, Tô Hòai, Nguyễn Đình Thi, Kim Lân, Nguyên Hồng, Bùi Hiển …. nhiều nhà văn mới từ chiến trường ra cũng đến bồi dưỡng kinh nghiệm sống, chiến đấu và làm việc: Phan Tứ, Thu Bồn, Liên Nam…: Tất cả các thầy đều hết lòng truyền nghề…

Tháng 9 năm 1970,  học viên khóa 4 của Hội Nhà văn VN được  tập trung tại Quảng Bể để chuẩn bị  đưa vào chiến trường miền Nam. Chúng tôi được  học tập với những  tên tuổi mà chúng tôi  quen thuộc từ nhỏ : Nguyễn Tuân, Tô Hòai,  Nguyễn Đình Thi,   Kim Lân,  Nguyên Hồng, Bùi Hiển ….  nhiều nhà văn mới từ chiến trường ra cũng đến bồi dưỡng  kinh nghiệm sống, chiến đấu và làm việc: Phan Tứ, Thu Bồn, Liên Nam…: Tất cả các thầy đều hết lòng truyền nghề… Nói chung mỗi nhà văn, nhà thơ mỗi tính, người thóai mái, người khiêm khắc, người mềm mỏng nhẹ nhàng….  Nhưng hết thảy vì học viên,  vì chiến trường miền  Nam. Chúng   tôi đều  quý trọng gọi là thầy ….

Từ cổng vào, bên trái là dẫy  dành cho học viên nữ,  vuông góc với dãy ấy là dãy  nhà ngang dành cho học viên nam. Bác Nguyên Hồng được giao trọng trách hiệu phó, bác như thầy chủ nhiệm  trực tiếp quán xuyến lớp tôi. Bác  quan tâm mọi họat động, nhắc nhở  chúng tôi chơi thể thao: bóng chuyền, bóng rổ, bóng bàn, tập văn nghệ, diễn kịch…bác nói càng biết chơi nhiều thứ văn nghê, thể thao, cuộc sống càng  tươi vui, khỏe mạnh, nhẹ nhàng…

Bây giờ  để tóc dài  xồm xòam, búi tó,  râu ria chải ngược vểnh lên là mốt dân chơi chứ hồi đó bố dám.  Những ngừời ở quê  đến tuổi lên lão  vẫn cứ mày râu nhẵn nhụi, đầu tóc cắt chải gọn ghẽ… Đến nhà văn Nguyễn Tuân cũng chỉ để bộ ria vểnh lên chứ không để râu dài. Riêng bác  Nguyên Hồng, người nhỏ thó, tính tình nhẹ nhàng, chân chất…. thế mà bác  nhất định để bộ râu …chơi,  sợi thì ít , thưa, ngắn dài không đều…. nhưng nó là đặc sản của bác, bác cũng chẳng luôn tay vuốt râu khoe mẽ…,  Mỗi tối, bác  đi ruồng các phòng, đập đập cửa : “ Muốn ngạt thở à? Mở  cửa chớp ra. ” Sáng tờ mờ , trời mùa  đông căm căm rét, bác  lại đập cửa các phòng, nhất là phòng mấy đứa con gái tụi tôi: ”Dậy, dậy đi, khởi  động mạnh lên cho khí huyết lưu thông…”

Cứ như vậy, bố Nguyên Hồng quan tâm tới chúng tôi từng chút một…

Bác có mong ước cháy bỏng đựợc vào thăm đất của Năm Sài Gòn, mà  nhiều năm đất nước chia cắt bác  chưa vào được, nay thống nhất rồi, chúng tôi sẵn sàng đón bác vào bất cứ lúc nào nhưng nhiều việc còn dang dở,  bác không thu xếp được.  Khi bác  về  vùng trời khác, chúng tôi cũng không ra tiễn bác đi xa được.  Mãi mãi chúng tôi nhớ bác, tưởng bác vẫn  luẩn khuất quanh đây…

Nhà thơ HÀ PHƯƠNG

Các Bài viết khác